Dịch thuật miền trung Bắc Giang là một thương hiệu của Công ty CP dịch thuật Miền Trung – MIDtrans được thành lập ngày 9/12/2016, MST 3101023866. Trong nhiều năm qua, chúng tôi luôn nhận được sự tin tưởng của rất nhiều quý đơn vị là khách hàng, đối tác bằng việc luôn cung cấp cho khách hàng những dịch vụ tốt nhất với hệ thống quản lý chất lượng dịch thuật chuyên nghiệp, có chuyên môn cao trong từng chuyên ngành, từng lĩnh vực.
Đơn vị chuyên cung cấp chuyên dịch thuật các dự án trọng điểm tại tại Bắc Giang có nguồn vốn Quốc tế như: ADB, WB, JICA … Các tập đoàn lớn đã và đang triển khai dự án tại các khu công nghiệp trọng điểm của Bà Rịa – Bắc Giang như: KCN PHÚ MỸ, KCN ĐÔNG XUYÊN, KCN LONG SƠN, KHU CÔNG NGHIỆP CÁI MÉP, KHU CÔNG NGHIỆP ĐÔ THỊ CHÂU ĐỨC, KHU CÔNG NGHIỆP MỸ XUÂN, KHU CÔNG NGHIỆP PHÚ MỸ, KHU CÔNG NGHIỆP ĐẤT ĐỎ, CỤM CÔNG NGHIỆP KIM DINH, CỤM CÔNG NGHIỆP LÁNG LỚN, CỤM CÔNG NGHIỆP KIM LONG, CỤM CÔNG NGHIỆP TAM PHƯỚC, CỤM CÔNG NGHIỆP LONG HƯƠNG, CỤM CÔNG NGHIỆP LONG MỸ, CỤM CÔNG NGHIỆP HÒA LONG, CỤM CÔNG NGHIỆP LONG ĐIỀN, CỤM CÔNG NGHIỆP HẮC DỊCH, CỤM CÔNG NGHIỆP TÓC TIÊN
Dịch vụ biên dịch văn bản: dịch công chứng gần 20 loại ngôn ngữ thông dụng như: tiếng Anh, tiếng Nhật, Tiếng Trung, tiếng Pháp, Tiếng Tây Ban Nha, Tiếng Lào..... Dịch chuyên ngành: với gần 100 chuyên ngành khác nhau từ Kinh tế, văn hóa, thể thao cho đến các chuyên ngành khó như y học, dịch văn tự hán nôm cổ...vv
Dịch vụ cho thuê phiên dịch: chuyên cung c ấp phiên dịch ngắn ngày và dài ngày cho các tổ chức và cá nhân có nhu cầu. Đội ngũ phiên dịch đã có nhiều kinh nghiêm tham gia các dự án lớn
Dịch vụ hợp Pháp lãnh Sự: chuyên cung cấp dịch vụ hợp pháp lãnh sự trọn gói cho các tổ chức, cá nhân: dịch vụ tiện lợi giá thành cạnh tranh.
Dưới đây là bảng báo giá dịch thuật tại Bắc Giang:
Tiếng Anh: 55.000/ 1 trang
Tiếng Pháp: 85.000/ 1 trang
Tiếng Trung: 100.000/ 1 trang
Tiếng Nga: 100.000/ 1 trang
Tiếng Đức: 100.000/ 1 trang
Tiếng Hàn: 110.000 – 130.000/ 1 trang
Tiếng Nhật: 110.000 – 130.000/ 1 trang
Campuchia – Thái – Lào: 170.000/ 1 trang
Các thứ tiếng khác sẽ được báo giá khi nhận được tài liệu…
CÔNG CHỨNG DỊCH THUẬT & SAO Y BẢN CHÍNH:
Giá dịch + 30.000/ 1 tài liệu công chứng
Sao y bản chính: 10.000/ 1 trang tài liệu
Ngoài ra chúng tôi cũng cung cấp dịch vụ dịch thuật tại Các tỉnh thành khác trên toàn quốc
Thông tin các chi nhánh của công ty
Văn phòng dịch thuật Miền Trung tại Hà Nội: 101 Láng Hạ, Đống Đa Hà Nội.
Văn phòng dịch thuật Miền Trung Tại Nghệ An: 05 Lê Viết Thuật, TP Vinh, Nghệ An
Văn phòng dịch thuật Miền Trung tại Quảng Bình: 02 Hoàng Diệu, Nam Lý, Đồng Hới
Văn phòng dịch thuật Miền Trung tại Huế: 44 Trần Cao Vân, TP Huê
Văn phòng dịch thuật Miền Trung tại Bắc Giang: 54/27 Đinh Tiên Hoàng, Hải Châu, Bắc Giang
Văn phòng dịch thuật Miền Trung tại Quảng Ngãi: 449 Quang Trung, TP Quảng Ngãi
Văn Phòng dịch thuật Miền Trung tại Đồng Nai: 261/1 Tổ 5 KP 11, An Bình, Biên Hòa, Đồng Nai
Văn phòng dịch thuật Miền Trung tại Bình Dương: 123 Lê Trọng Tấn, Dĩ An, Bình Dương
Văn Phòng dịch thuật Miền Trung tại Sài Gòn: Tầng 6 tòa nhà Vinaconex, 47 Điện Biên Phủ, Đakao, Quận 1, TP Hồ Chí Minh
Công ty dịch thuật miền trung Bắc Giang
Hotline: 0947.688.883 – 0963.918.438
Email: info@dichthuatmientrung.com.vn
Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2020
Dịch thuật miền trung Bắc Giang là gì? có uy tín hay không?
Thứ Năm, 2 tháng 4, 2020
Vì sao châu Âu - Nơi có các bệnh viện tốt nhất lại “vật vã” trước Covid-19?
Nghịch lý ở các bệnh viện thuộc hàng tốt nhất thế giới
Trong khi châu Âu đang "oằn mình" trước cuộc tấn công của đại dịch Covid-19 thì có một nghịch lý được phơi bày rõ ràng trong cuộc khủng hoảng y tế này là: một số bệnh viện ở châu Âu thuộc hàng tốt nhất thế giới lại thiếu khả năng trong việc đối phó với đại dịch.
Các chuyên gia về dịch bệnh nhận định rằng, hệ thống các bệnh viện ở châu Âu thiếu kinh nghiệm xử lý dịch bệnh và sớm thỏa mãn với những gì mình có chính là một phần nguyên nhân khiến khu vực này chịu ảnh hưởng nặng nề bởi đại dịch Covid-19.
"Nếu bạn bị ung thư, bạn sẽ muốn đến chữa trị tại một bệnh viện ở châu Âu", Brice de le Vingne - người đứng đầu chiến dịch chống Covid-19 thuộc tổ chức Bác sĩ không biên giới (Medecins Sans Frontieres - MSF) tại Bỉ cho biết.
"Tuy nhiên, châu Âu chưa trải qua bất kỳ đợt bùng phát dịch bệnh trên quy mô lớn nào trong hơn 100 năm qua và hiện nay, họ không biết phải làm gì", chuyên gia Brice de le Vingne nhận định.
Tuần trước, Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) đã phàn nàn về việc một số quốc gia đã "phung phí cơ hội" ngăn chặn virus SARS-CoV-2 từ khi vẫn ở một vị trí vững vàng, đồng thời cho rằng, các quốc gia này lẽ ra nên hành động quyết liệt hơn từ cách đây 2 tháng, trong đó có việc thực hiện xét nghiệm diện rộng và các biện pháp giám sát mạnh mẽ hơn.
Những thiếu sót căn bản
De le Vingne và các chuyên gia khác đều thừa nhận rằng hướng xử lý của châu Âu đối với dịch Covid-19 ban đầu quá lỏng lẻo và thiếu sót nghiêm trọng các biện pháp cơ bản xử lý dịch bệnh, chẳng hạn như theo dõi tiếp xúc - một quy trình cam go đòi hỏi các nhà chức trách y tế phải theo dõi tiếp xúc của người nhiễm bệnh với những người khác nhằm giám sát virus đang lây lan như thế nào và ở đâu.
Trong suốt những đợt bùng phát của dịch Ebola, trong đó gần đây nhất là đợt bùng phát dịch bệnh này tại Congo, các nhà chức trách đã công bố số liệu hàng ngày, thống kê có bao nhiêu người đã tiếp xúc với người bệnh và việc này được thực hiện cả ở những làng quê xa xôi.
Sau khi dịch Covid-19 bùng phát vào cuối năm ngoái, Trung Quốc đã cử một đội ngũ gồm 9.000 nhân viên y tế theo dõi hàng nghìn tiếp xúc tại Vũ Hán mỗi ngày.
Tuy nhiên, tại Italy, trong một vài trường hợp, các nhà chức trách chỉ yêu cầu các bệnh nhân nhớ lại những người đã tiếp xúc với họ và sau đó gọi điện thoại cho những người này để thông báo về trường hợp đã dương tính với virus SARS-CoV-2. Tây Ban Nha và Anh đều từ chối trả lời câu hỏi có bao nhiêu nhân viên y tế đang làm nhiệm vụ theo dõi tiếp xúc và có bao nhiêu người đã tiếp xúc với người bệnh được phát hiện vào các giai đoạn của dịch bệnh.
“Chúng tôi thực sự có thể làm tốt trong việc theo dõi tiếp xúc ở Anh nhưng vấn đề là chúng tôi đã không làm đủ mạnh mẽ", bác sĩ Bharat Pankhania, một bác sĩ về bệnh truyền nhiễm tại Đại học Exeter ở tây nam nước Anh chia sẻ.
Khi dịch Covid-19 ngày càng tăng tốc ở Anh vào đầu tháng 3, Pankhania và các đồng nghiệp đã nỗ lực kêu gọi các tổng đài điện thoại chuyển thành những trung tâm theo dõi tiếp xúc nhưng điều đó đã không xảy ra, điều mà bác sĩ Pankhania gọi là "cơ hội bị bỏ lỡ".
Bác sĩ Pankhania nhận định, trong khi các bệnh viện ở Anh có chuyên môn đáng kể trong việc điều trị cho các bệnh nhân gặp vấn đề về hô hấp cần chăm sóc tích cực, chẳng hạn như viêm phổi, thì những trung tâm y tế này lại có quá ít giường bệnh để điều trị khi số lượng bệnh nhân tăng lên quá nhanh trong đại dịch.
"Chúng tôi đang vận hành hết khả năng của mình và dịch Covid-19 xảy ra vào thời điểm chúng tôi hoàn toàn bị quá tải, cũng như không có bất kỳ trang thiết bị nào được bổ sung vào hệ thống này", vị bác sĩ này khẳng định, đồng thời cho biết Dịch vụ Y tế Quốc gia của Anh trong nhiều năm qua đã cắt giảm số lượng các giường bệnh.
Còn tại những nơi khác, có một thực tế là các nhân viên chăm sóc y tế và các bệnh viện hầu như có rất ít kinh nghiệm trong việc phân phối các ca bệnh bởi các bệnh viện ở châu Âu nhìn chung luôn được trang bị đầy đủ về nguồn lực. Tuy nhiên, chính điều đó lại đang cho thấy những vấn đề nan giải mà các bệnh viện này phải đối mặt khi khủng hoảng xảy ra.
"Một phần của vấn đề là các bác sĩ Italy đang rất "đau đầu" trong việc quyết định bệnh nhân nào có thể phải nằm giường điều trị phiên dịch chăm sóc tích cực (ICU) - điều mà trước đây họ chưa bao giờ phải quan tâm", Robert Dingwall - chuyên gia nghiên cứu hệ thống y tế châu Âu tại Đại học Nottingham Trent nhận định.
"Không có kinh nghiệm trong việc lựa chọn để chữa theo thứ tự nguy cấp khiến tình hình dịch bệnh trở nên ngày càng quá tải".
Hệ quả từ những tính toán sai lầm
Bác sĩ Chiara Lepora - người đứng đầu tổ chức Bác sĩ không biên giới (MSF) tại điểm nóng Lodi ở phía bắc Italy cho biết đại dịch đã cho thấy những vấn đề căn bản trong hệ thống y tế của các nước phát triển.
"Sự bùng phát bệnh trước đây không xảy ra ở các bệnh viện. Đó là nơi chỉ giải quyết những hậu quả của bệnh tật", bác sĩ Lepora cho biết. Điều đó tức là các bệnh viện này chưa bao giờ phải đối mặt với tình trạng bệnh viện có thể là nơi bùng phát và diễn ra dịch bệnh chứ không chỉ điều trị bệnh tật.
Các bác sĩ ở Bergamo - tâm dịch của Italy đã cảnh báo rằng hệ thống y tế phương Tây đang đối mặt với nguy cơ bị dịch Covid-19 “đánh gục” giống như những bệnh viện ở Tây Phi trong dịch Ebola năm 2014 - 2016.
"Hệ thống y tế phương Tây được phát triển dựa trên việc chăm sóc lấy bệnh nhân làm trung tâm trong khi dịch bệnh yêu cầu phải thay đổi nguyên tắc này thành "lấy cộng đồng làm trung tâm", các bác sĩ trên nhận định.
Hình mẫu chăm sóc y tế cộng đồng đặc biệt có thể thấy rõ ở nhiều nước châu Phi và một số quốc gia châu Á, nơi mà các bệnh viện được dành để điều trị cho các bệnh nhân nghiêm trọng nhất và các bệnh nhân khác với triệu chứng nhẹ hơn sẽ được cách ly hoặc điều trị tại các cơ sở y tế tạm thời - tương tự như các bệnh viện dã chiến, mà hiện các nước châu Âu đang gấp rút xây dựng.
Một số chuyên gia về dịch bệnh nhận định rằng các nước châu Âu đã tính toán sai lầm về khả năng ngăn chặn virus corona chủng mới.
"Tuy nhiên, tôi cho rằng đây là một dịch bệnh mới và tốc độ lây lan của nó khiến tất cả mọi người đều ngạc nhiên", bác sĩ Stacey Mearns thuộc Ủy ban Cứu trợ Quốc tế nhận định.
Bác sĩ Mearns cho biết tình cảnh tuyệt vọng hiện nay trên khắp châu Âu khi các y bác sĩ cầu xin thiết bị bảo hộ y tế hay các kho lạnh được trưng dụng để chứa xác bệnh nhân là điều không thể tưởng tượng được cách đó chỉ vài tuần. Tại Tây Ban Nha, 14% trường hợp mắc Covid-19 là các nhân viên y tế trong thời điểm cam go của dịch bệnh.
"Chúng tôi có thể thấy các bệnh viện đều bị quá tải giống như những điều từng xảy ra trong dịch Ebola ở châu Phi. Chứng kiến điều này ở những nước phát triển đầy đủ về nguồn lực là điều vô cùng ngạc nhiên", chuyên gia này đánh giá./.
Xiaomi ra mắt máy hút bụi cầm tay: Lực hút mạnh, sạc không dây, bản Pro có cả màn OLED, giá từ 7 triệu đồng
Xiaomi vừa ra mắt hai mẫu máy hút bụi cầm tay mới trên nền tảng gây quỹ cộng đồng Youpin, có tên gọi là Roidmi NEX 2 và Roidmi NEX 2 Pro. Cả hai sản phẩm này đều được sản xuất bởi Roidmi - đối tác trong chuỗi sinh thái của Xiaomi, sở hữu màn hình màu, nhiều tính năng ấn tượng và cải tiến so với thế hệ tiền nhiệm trước đó.

Roidmi NEX 2 và NEX 2 Pro sở hữu thiết kế khá đẹp mắt. Trong khi NEX 2 chỉ có màn hình LED, biến thể Pro lại được trang bị màn hình OLED cao cấp hơn. Đây phiên dịch dường như là điểm khác biệt chính giữa hai model.
Ngoài ra, người dùng cũng có thể dễ dàng phân biệt hai sản phẩm này, bởi NEX 2 Pro có vỏ máy được sơn màu xám, trong khi biến thể tiêu chuẩn mang tông màu chủ đạo là màu trắng.

Về tính năng, Roidmi NEX 2 và NEX 2 Pro có công suất tối đa 435W, cũng như công suất hút bụi tương đương 26500 pascal. Cả hai model đều được trang bị viên pin dung lượng 2500mAh / 72Wh, có thể làm sạch liên tục trong nhiều giờ đồng hồ.

Người dùng có thể sạc hai mẫu máy hút bị này bằng hệ thống sạc không dây từ tính được tặng kèm, với thời gian cần thiết để sạc đầy là 2.5 tiếng. Theo nhà sản xuất, cả hai model đều có cốc chứa bụi dung tích 0.55L và sử dụng hệ thống lọc HEPA, hiển thị trạng thái làm sạch ngay trên màn hình và hỗ trợ kết nối với smartphone thông qua ứng dụng MIJIA.

Roidmi NEX 2 đang được bán ra trên nền tảng gây quỹ cộng đồng Youpin của Xiaomi, có giá bán lẻ là 2099 NDT (khoảng 7 triệu đồng). Trong khi đó, Roidmi NEX 2 Pro - model cao cấp hơn được bán ra với mức giá 2499 NDT (khoảng 8.3 triệu đồng).
CLB Phố Hiến tung "fake news" ngày Cá tháng Tư: Hậu vệ hạng Nhất trở thành cầu thủ Việt Nam đầu tiên sang chơi tại giải VĐQG Nhật Bản
Với thông tin này, Ngọc Bảo trở thành cầu thủ Việt Nam đầu tiên thi đấu tại giải đấu số 1 Nhật Bản. Trước đó, Lê Công Vinh, Công Phượng, Tuấn Anh cũng đã sang Nhật Bản thi đấu nhưng chỉ chơi tại giải hạng Nhất – J.League 2.
CLB Phố Hiến cũng xác nhận bản hợp đồng này đến từ việc đội có mối quan hệ hợp tác với Cerezo Osaka. Thông tin này cũng được nhấn mạnh không phải tin bịa đặt dù được đăng trong ngày cá tháng tư.

Fanpage CLB Phố Hiến đăng thông tin về vụ chuyển nhượng Lê Ngọc Bảo sang Cerezo Osaka. Ảnh: Chụp màn hình.
Hiện tại, CLB Phố Hiến đang thi đấu tại Giải hạng Nhất quốc gia. Năm ngoái, đội bóng này đá trận play-off tranh suất lên hạng với CLB Thanh Hoá nhưng thất bại và mất cơ hội chơi tại V.League 2020.
Lê Ngọc Bảo sinh năm 1998, cao 1m77. Anh có thể thi đấu ở vị trí hậu vệ cánh, trung vệ và tiền vệ. Ngọc Bảo trưởng thành từ lò đào tạo PVF. Anh được HLV Park Hang-seo điền tên vào đội hình U22 Việt Nam tham dự SEA Games 2019, VCK U23 châu Á 2020 và thường xuyên được thi đấu.

Ngọc Bảo thi đấu cho U23 Việt Nam tại VCK U23 châu Á 2020. Ảnh: AFC.
Cerezo Osaka là CLB được thành lập từ năm 1957. CLB chưa từng vô địch J.League 1, thành tích tốt nhất của họ là giành hạng 3 năm 2010 và 2017. Cũng trong năm 2017, đội giành cú đúp danh hiệu Cúp quốc gia Nhật Bản và Cúp Hoàng đế. Ở mùa giải 2019, Cerezo Osaka về đích ở vị trí thứ 5 trên BXH J.League 1.
Tuy nhiên, sau 2 tiếng đăng "fake news", CLB Phố Hiến đã đính chính thông tin này và thừa nhận đây chỉ là trò đùa nhân ngày dịch công chứng Cá tháng Tư. Sự thật thì Lê Ngọc Bảo sẽ tiếp tục khoác áo Phố Hiến thi đấu ở giải hạng Nhất Quốc gia 2020.

Tâm sự nhói lòng của bác sĩ Pháp: Muốn khóc cũng không được và tiếng gào "Làm ơn" thất thanh của bệnh nhân Covid-19
Cô Rossella là bác sĩ thực tập chuyên ngành y đa khoa, hiện phụ trách tiếp nhận những bệnh nhân Covid-19 từ ngày 23/3 tại một bệnh viện ở Paris. Trước sự bùng phát của dịch bệnh Covid-19 tại châu Âu, cô đã chia sẻ với tạp chí uy tín Pháp L'Express về "nhật ký chống dịch" của mình.
-----------
Đây thực sự là Thế chiến thứ III
Tôi 26 tuổi, là một bác sĩ thực tập chuyên ngành y đa khoa ở Paris. Tôi được phân đến một bệnh viện chuyên tiếp nhận điều trị bệnh nhân Covid-19 và sẽ làm việc ở đó cho đến khi dịch bệnh kết thúc.
Bạn trai tôi là trưởng khoa trong bệnh viện tôi sẽ đến. Anh ấy bắt đầu công việc sắp xếp giường bệnh từ ngày 16/3 để chuẩn bị cho những bệnh nhân Covid-19 sẽ được tiếp nhận. Tôi biết điều gì đang chờ đợi tôi.... Tôi biết, chúng tôi đang trong tình trạng chiến tranh.
......
Những gì Tổng thống [Emmanuel] Macron nói vào ngày 16/3 không phải là tin giật gân, mà là sự thật. Chúng tôi sẽ trải qua một giai đoạn đặc biệt - "Chiến tranh thế giới thứ ba". Chúng ta nên tự hào vì chúng ta là con người, vì chúng ta không ngừng cải thiện. Chúng ta luôn đối đầu lẫn nhau nhưng lần này chúng ta chỉ có một kẻ thù chung. Đây là cuộc chiến đầu tiên trong lịch sử đã đưa tất cả chúng ta xích lại gần nhau, bất kể màu da, ngôn ngữ và tôn giáo.

Các nhân viên y tế Pháp trong bộ đồ chăm sóc một bệnh nhân ở Strasbourg. Ảnh: Reuters
Cuộc chiến này có thể dạy cho chúng ta hiểu rằng, tại sao tất cả chúng ta đều là anh chị em, cuộc sống khó lường đến nhường nào...
Trong số chúng tôi, có người ban đầu dự định kết hôn, đi nghỉ mát, sinh con, viết tiểu thuyết, đi du lịch.. Nhưng bây giờ những điều này là không thể, mọi thứ đều tạm dừng hoặc hoãn lại. Chỉ có cái chết là không dừng lại...
Cuộc chiến này buộc chúng tôi phải chia tay với cuộc sống thoải mái an nhàn trong quá khứ. Điều này có thể khó khăn, đau đớn và nặng nề, hoặc có khả năng sẽ còn kéo dài. Đôi khi mọi người có thể cảm thấy khó thở, có thể cảm thấy hoảng loạn và bất lực nhưng cần phải học cách thích nghi.

"Cuộc chiến này có thể dạy cho chúng ta hiểu rằng, tại sao tất cả chúng ta đều là anh chị em, cuộc sống khó lường đến nhường nào... "
Covid-19 là vũ khí lạnh
Thứ hai, ngày 23/3/2020
7h00: Đây là ngày đầu tiên của tôi ở tuyến đầu.
Hôm kia, nước Pháp đã chứng kiến cái chết đầu tiên của một bác sĩ. Tôi nghĩ Victor, anh ấy là người đứng đầu bộ phận tôi sẽ đến, và giờ tôi thậm chí còn sợ hãi hơn. Tôi hiểu rằng tôi không thể ngăn chặn điều này, mặc dù dịch bệnh dường như cứ kéo dài không ngừng nghỉ.
8h00: Tôi đạp xe và để cơn gió buổi sáng không ngừng táp vào má tôi như bị dao cắt. Nỗi đau này là một cảnh báo. Để nhanh chóng đến bệnh viện, tôi phải mất gần nửa giờ, nhưng thà bị đóng băng còn hơn là mạo hiểm lướt qua ai đó trong tàu điện ngầm.
Tôi đang đi qua một thành phố trống rỗng, vô lực. Paris trầm mặc, lặng lẽ, như bị tê liệt....
Tôi cố đạp xe thật nhanh. Tôi tiến băng băng về phía trước nhưng adrenaline (hormone) bắt đầu tăng lên.
.....
9h15: Một buổi sáng chờ đợi. Chờ đợi các bộ phận thực hiện n lần điều chỉnh; chờ bác sĩ và thực tập sinh nội trú được chỉ định lại theo các nhu cầu khác nhau; chờ đợi bệnh nhân luân chuyển, họ đến khám, chuyển đi, tử vong; chờ đợi cách mệnh lệnh hành chính.... Tuy nhiên, khi bản năng mách bảo chúng ta chạy trốn, chúng ta nên chấp nhận tất cả điều này và đứng yên.
10h00: Trong khi chờ đợi để được chuyển đến một bộ phận nhất định, tôi đã làm một số việc cụ thể. Tôi lấy mã đăng nhập phần mềm và đồng phục. Tôi đã đọc một vài bài báo và tham khảo một trang thông tin tập trung vào các vấn đề khác nhau của bệnh nhân.
Lúc nãy, khi Sara - đồng nghiệp tôi rất quý chào hỏi tôi thì một bệnh nhân xuất hiện triệu chứng khó thở. Người phụ nữ rất trẻ này mới sinh con vào 5 ngày trước. Sara muốn lập tức chuyển cô ấy đến phòng cấp cứu nhưng không có giường. Giải pháp duy nhất là chuyển đến một bệnh viện khác, nhưng tình trạng của cô rất nguy kịch, khiến các bác sĩ cân nhắc nhu cầu đặt nội khí quản trước khi chuyển đi. Cuối cùng họ đã từ bỏ thao tác này bởi họ không thể mở cổ họng của người mẹ trẻ. Mọi người đưa cô lên xe cứu thương và cô biến mất về phía của sự sống hoặc cái chết. Chúng tôi sẽ không bao giờ biết về điều đó.
12h00: Vào buổi trưa, tôi không làm gì cả nhưng cảm thấy kiệt sức. Lãnh đạo yêu cầu tôi đến văn phòng. Vào thời điểm quan trọng, anh ấy yêu cầu tôi đến khoa cách ly bệnh nhân được chẩn đoán mắc Covid-19. Cuối cùng tôi cũng ra chiến trường rồi, dầm mình trong đau đớn và sẽ chiến đấu với tử thần...
Những người cao tuổi nhất được chăm sóc ở đây. Ngay từ đầu, họ có quyền ký một tài liệu khẳng định họ "không cấp cứu". Họ sẽ không được cấp cứu, vì dữ liệu cho thấy trong đợt dịch này, những người trên 70 tuổi sẽ không thể sống sót dù được đặt nội khí quản.
Tôi vào nhóm nhưng không ai vì thế mà ngừng tay. Không có thời gian... Tôi bắt đầu nghiên cứu hồ sơ bệnh án của bệnh nhân. Trước khi đi gặp họ, tôi phải học các quy trình mặc và cởi quần áo [bảo hộ], và rửa tay mà không có bất kỳ sai lầm nào. Tuy nhiên, không có đủ nguồn cung để tuân thủ...
Trước khi tôi rời khỏi phòng, từ hành lang vọng đến tiếng gào thất thanh, không ngừng năn nỉ: "Làm ơn! Làm ơn!" . Là một bệnh nhân không thể chấp nhận việc phải rời xa người thân trong khoảnh khắc hấp hối. Vô số người yêu nhau không biết rằng họ vừa trải qua giây phút cuối cùng bên nhau. Covid-19 là một vũ khí lạnh, âm thầm đưa người ta vào chỗ chết...
16h00: Tôi không mang theo bữa trưa. Các nhà ăn, phòng ăn của bệnh viện đã đóng cửa và chỉ có cửa hàng cà phê ở phía xa còn kinh doanh. May mắn thay, có socola trong văn phòng của thực tập sinh. Tôi vừa ăn và vừa làm việc, xem bệnh án lâm sàng của một bệnh nhân. Thời gian còn lại của buổi chiều đều là làm việc.
Một cụ ông 85 tuổi mà Victor tiếp nhận hôm thứ Năm, theo dự đoán trước đó của các bác sĩ, có thể sẽ qua đời vào đêm đó, nhưng đến nay ông vẫn còn sống. Hôm nay, cụ ông ấy đã trở thành một trong những bệnh nhân của tôi. Ông sẽ không ở lại lâu. Lần này, ông có thể sẽ ra dịch công chứng đi vào ban đêm. Nhờ điều trị, ông cảm thấy không đau đớn về thể xác. Trái lại, ông vô cùng đau khổ về mặt tinh thần vì ông chỉ có một cô con gái duy nhất trên cuộc đời nhưng cái chết quyết định đưa ông đi và họ không thể gặp lại nhau. Ông có thể muốn chống cự, muốn chiến đấu và muốn đối đầu với số phận chán ghét này nhưng ông không có năng lượng. Cuối cùng vẫn là bất lực, thậm chí ông cũng không thể khóc, chỉ có thể che mắt mình bằng lớp nước mắt phải khó khăn lắm mới có thể rơi ra.
20h00: Victor đến tìm tôi, thế là đủ cho ngày hôm nay. Anh chở tôi về nhà. Chiếc xe đạp đành để lại bệnh viện tối nay. Tôi không còn sức để đạp xe. Tôi cần được nghỉ ngơi, bởi vì lúc này chúng tôi vẫn đang chuẩn bị cho trận chiến, và chúng tôi chưa đi đến thời điểm tồi tệ nhất, và những ngày tiếp theo sẽ còn tồi tệ hơn.
Tôi thử cố gắng quên đi cuộc chiến này
Thứ tư, ngày 25/3/2020
Tối nay, tôi để xe đạp trong bệnh viện. Khi trở về nhà, khao khát bình yên bên nhau của chúng tôi rất mạnh mẽ. Tôi không đủ can đảm để đạp xe trong cái lạnh của Paris. Victor là bạn trai của tôi và cũng làm việc trong bệnh viện. Tôi mỉm cười với anh ấy, và sau đó hỏi anh ấy: " Nếu em về nhà với anh thì có làm phiền anh không? ". Victor cười lớn. " Đương nhiên là không, em yêu! ". Anh ấy đặt một cánh tay sau vai tôi và chúng tôi cùng nhau rời khỏi thế giới đầy mầm bệnh mà chúng tôi cùng chiến đấu vào ban ngày.
Buổi tối, giống như Victor, tôi lại cố gắng trở thành một người bình thường, quên đi cuộc chiến. Chúng tôi cần phục hồi và chuẩn bị cho trận chiến mới vào ngày hôm sau.
Đôi khi chúng ta thậm chí còn cười nhạo kẻ thù của mình. Có lẽ chúng ta không nên như thế: Chúng ta biết rằng một ngày nào đó nó có thể tấn công chúng ta, xâm chiếm chúng ta và khiến chúng ta đau đớn. Điều đó thật tệ. Con người rất mong manh. Đôi khi, khi không khí đặc biệt nặng nề, chúng ta cần thả lỏng.
Tối nay sau khi rời bệnh viện, Victor nói với tôi: " Một nụ hôn với Covid-19 chứ? ". Ở trên đường lớn, chúng tôi vừa mỉm cười, vừa đi bộ và trao cho nhau nụ hôn qua lớp khẩu trang. Đây là cách mà đôi khi, chúng ta tự cổ vũ bản thân để thay thế nỗi sợ hãi. Bởi vì chiến tranh không chỉ là nước mắt, đổ máu và cái chết. Đó còn là tình yêu, những tia sáng của nhân loại giúp chúng ta đấu tranh bất chấp đau thương, nặng nề.
Victor còn nói: " Thật là một ngày kỳ lạ ." Các bác sĩ ở phòng bệnh điều trị bệnh nhân Covid-19 đều trải qua cảm giác bất lực kỳ lạ. Bệnh nhân rất nhiều. Những người bệnh đang hồi phục cần được chăm sóc nhưng không nhất thiết phải vào bệnh viện. Những người bệnh nặng cần được chuyển đến phòng ICU và họ biết rằng không nhất định sẽ có giường. Trên thực tế, phòng điều trị Covid-19 chủ yếu được sử dụng để chăm sóc cho những bệnh nhân đang ở trạng thái trung gian giữa hai đối tượng trên.
Chúng tôi chia thành nhóm. Đầu tiên là dành cho những người trẻ tuổi. Tình trạng bệnh của người trẻ thường được kiểm soát. Nếu họ phục hồi tôi, chúng tôi sẽ đưa họ về nhà. Nếu tình trạng của họ biến động, họ sẽ tiếp tục được giữ lại để theo dõi. Nếu họ suy hô hấp nghiêm trọng, chúng tôi sẽ đưa họ đến phòng ICU càng sớm càng tốt.
Thứ hai là dành cho những người cao tuổi nhất. Đối với họ, ICU không phải là một lựa chọn, ngay cả trong mơ. Người cao tuổi quá yếu, không thể chịu đựng hoặc chịu đựng rất khó khăn mà chúng tôi cũng không tìm được giường bệnh. Vì vậy, họ cần phải được thăm khám trong phòng chờ, cố gắng phục hồi những người có thể phục hồi. Khi không còn hy vọng, mới bắt đầu để họ ra đi trong an nhiên. Rõ ràng, điều này là không thể khi họ phải cô độc rời xa người thân.
Họ có thể không đau đớn về thể xác, nhưng chắc chắn rằng họ sẽ giằng xé về tinh thần.
Thứ ba là dành cho những người chưa thực sự cải thiện, nhưng tình trạng hô hấp không bị suy giảm đến mức phải chuyển sang ICU. Chúng tôi thường sẽ đưa họ vào khoa hô hấp.
Tất cả bệnh nhân đều đã ở bệnh viện trong một thời gian dài. Bởi vì bệnh tiến triển chậm và đôi khi không thể đoán trước. Và làm thế nào chúng tôi có thể đưa một bệnh nhân về nhà khi nơi đó có cha mẹ 80 tuổi của họ? Trong những trường hợp như vậy, chúng tôi tìm kiếm các giải pháp khác, nhưng không phải lúc nào cũng tìm được.
Trong trường hợp bình thường, khi một bệnh nhân nhập viện, họ cần được theo dõi thường xuyên, vì tình trạng bệnh thay đổi liên tục. Cần phải điều chỉnh chăm sóc theo tình trạng và phản ứng của họ với các phác đồ điều trị, cần luôn luôn thận trọng. Nhưng rõ ràng, tình hình hiện tại là rất khác....Tùy thuộc vào lưu lượng bệnh nhân, chúng tôi sẽ ở trong phòng cấp cứu hoặc phòng chờ.
Nhiều bác sĩ cảm thấy chóng mặt vì sự thay đổi này. Ngày hôm nay của Victor là như vậy, còn tôi vẫn ổn.
"Trên thực tế, anh rất lo lắng" , Victor nói. " Anh cảm thấy vô dụng khi không có gì đặc biệt xảy ra. Rõ ràng là anh có thể thở phào nhẹ nhõm, nhưng anh vẫn không di chuyển, anh cảm thấy bất lực. Anh biết chúng ta nên hành động một cách nhịp nhàng và có tổ chức. Thay đổi nơi làm việc dựa trên số lượng bệnh nhân có thể là không thể thực hiện được và sẽ đến hỗn loạn. Khi đôi chân nghỉ ngơi quá nhiều, trái tim sẽ đập nhanh hơn ".
Cô gái tự tin nhất Trung Quốc: Tuyển chồng cùng những phát ngôn "gắt" về bản thân, tự nói mình tài giỏi hơn Angela Baby và Dương Mịch
La Ngọc Phụng được sinh vào tháng 9/1985 tại Kỳ Giang, thành phố Trùng Khánh, Trung Quốc. Lúc cô tròn 7 tuổi, bố mẹ li dị và mẹ cô đã tái hôn sau đó. Thời bé, gia đình La Ngọc Phụng rất nghèo và vốn là người hướng nội, cô không giao tiếp nhiều với những người xung quanh, hoàn toàn trái ngược với các anh chị em của mình.
Tuy nhiên, khi lớn lên cô lại là người có thành tích học tập tốt nhất trong nhà. Năm 2001, La Ngọc Phụng đậu vào trường Sư phạm Kỳ Giang, bằng nỗ lực của bản thân cô tiếp tục học tại Học viện Giáo dục Trùng Khách. Sau khi tốt nghiệp, cô trở thành giáo viên ngôn ngữ bậc tiểu học ở vùng quê.
Nếu La Ngọc Phụng chấp nhận cuộc sống bình dị và công việc ổn định này, có lẽ cuộc đời cô cũng sẽ như những người phụ nữ Trung Quốc khác. Tuy nhiên, La Ngọc Phụng lại một người "không an phận", cô đã xin nghỉ công việc giáo viên và một mình đến Thượng Hải tìm việc. Cô trở thành nhân viên thu ngân tại một siêu thị với mức lương 1 nghìn NDT (khoảng 3,3 triệu VND).
Năm 2009, La Ngọc Phụng trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm. Thực hiện suy nghĩ táo bạo của mình, cô in và phát 1300 tờ rơi tuyển chồng với những điều kiện khó ai tin được: Tuổi từ 25-28, tốt nghiệp Đại học Bắc Kinh hoặc Đại học Thanh Hoa, là một thạc sĩ kinh tế, cao ít nhất 1m76, càng đẹp dịch công chứng trai càng tốt, chưa từng kết hôn, không có vấn đề về sinh sản, hộ khẩu nhà ven biển...


La Ngọc Phụng phát tờ rơi tuyển chồng.
La Ngọc Phụng tự tin chia sẻ, bản thân chỉ cao 1m46 nhưng nếu tính giày cao gót sẽ cao khoảng 1m53, học vấn cao và tự tin vào bản lĩnh của mình. Cô tuyên bố mình biết đọc thơ và vẽ tranh, có thể chơi piano và thành thạo ngôn ngữ cổ đại.
Sau sự kiện này, tên tuổi của La Ngọc Phụng xuất hiện khắp các mặt báo Trung Quốc và được cộng đồng mạng đặt cho cái tên: Phụng tỷ hay biệt danh "cô gái xấu xí nhưng tự tin nhất Trung Quốc".
Phụng tỷ thường xuyên xuất hiện trên các chương trình giải trí và hẹn hò khác nhau; cô cũng đã góp mặt trong nhiều phim điện ảnh.

Phụng tỷ thường xuyên xuất hiện trên các chương trình giải trí và hẹn hò khác nhau.
Năm 2010, trong một chương trình giải trí, La Ngọc Phụng tiếp tục khiến cộng đồng mạng "ném đá" khi phát ngôn: "Chẳng có người đàn ông nào có IQ vượt qua tôi cả, họ chỉ có dáng vóc và vẻ ngoài bổ sung cho tôi thôi".
Trong một chương trình tìm kiếm tài năng khác, khi cô vừa cất giọng đã bị ban giám khảo yêu cầu dừng lại. Phụng tỷ ngay lập tức tỏ thái độ khi bị nhận xét không đủ kỹ năng.

La Ngọc Phụng từng tham gia China Got Talent và tỏ thái độ hằn học khi bị nhận xét không tốt.
Chưa dừng lại, La Ngọc Phụng lại thách thức cả giới giải trí Trung Quốc khi tuyên bố mình xinh đẹp và tài giỏi hơn Phạm Băng Băng, Dương Mịch, Angela Baby và Chương Tử Di.Nhưng khi La Ngọc Phụng dần trở thành một gương mặt quen thuộc thì đột nhiên biến mất trước công chúng.
Cuối năm 2010, La Ngọc Phụng đăng tải trên weibo dòng trạng thái gây sốc: "Tôi đến Mỹ rồi, tôi muốn tìm Obama" . Ngay lập tức, mạng xã hội Trung Quốc bùng nổ tranh luận về sự kiện này, đa số đều bày tỏ "sự cảm thông sâu sắc" đến Obama.
Cuộc sống tại Mỹ của cô cũng không sung sướng và thoải mái. Cô phải làm nhiều việc tay chân để có tiền trang trải cuộc sống, từ phục vụ, rửa bát trong nhà hàng đến làm móng tay.


Cuộc sống tại Mỹ của "Phụng tỷ" La Ngọc Phụng.

Ảnh được một cư dân mạng ở Mỹ chụp lại, Phụng tỷ đã mũm mĩm hơn xưa.
Tháng 5/2017, dù đang ở Mỹ nhưng La Ngọc Phụng vẫn khiến cộng đồng mạng Trung Quốc "nổi sóng" khi công khai chia sẻ lý do ghét Dương Mịch trên weibo. Một trong số đó liên quan đến đời tư của nữ diễn viên này.
Gần đây, khi dịch COVID-19 bùng phát tại Mỹ, một bài báo mạng đã đề cập đến thông tin La Ngọc Phụng đã nhiễm virus SARS-CoV-2. Ngay khi nội dung này được phát hành đã thu hút sự chú ý của cư dân mạng. Nhiều người đã liên lạc với gia đình cô ở Trung Quốc và nhận được thông tin phủ nhận lời đồn.
Tối ngày 12/3, đích thân La Ngọc Phụng liên lạc với truyền thông quê nhà và cho biết đó chỉ là tin đồn. Khi vị phóng viên hỏi thêm, cô chỉ trả lời: "Chết được cũng tốt, sau này sẽ không còn phiền não nữa" .
Nguồn: KKnews, 163
Ngôi làng toàn dân đồng lòng chống dịch Covid-19, đi đến cổng nhìn các tấm biển phải vỗ tay hoan hô
Những ngày này, chắc hẳn các câu chuyện về dịch Covid-19 được quan tâm nhiều nhất. Đi đến đâu, người ta cũng nói đến dịch, các biện pháp phòng tránh.
Trên các phương tiện thông tin đại chúng, việc làm thế nào để giữ an toàn cho bản thân mình và những người xung quanh cũng được truyền tải liên tục.
Mới đây, một cô gái khoe những bức ảnh chụp trong xóm của mình trong thời gian này. Theo đó, để tăng cường hơn nữa việc giúp người dân hiểu và nâng cao trách nhiệm phòng chống dịch bệnh, cả xóm đã đăng khẩu hiệu ở khắp nơi.
Khẩu hiệu được viết bằng chữ đỏ trên nền trắng với những nội dung rất thực tế như: "Không có việc cần thiết không ra ngoài", "Không mua bán giao dịch trong xóm", "Xin thông cảm, từ nay đến 20/4/2020 không có việc cần thiết xin đừng vào xóm chúng tôi. Chúng tôi cũng sẽ làm như vậy, cảm phiên dịch ơn", hay "Giữ khoảng cách an toàn 2 mét, đeo khẩu trang".





Hàng loạt khẩu hiệu với những nội dung khác nhau được treo trong xóm.
Bất cứ ai khi đi vào xóm này, đọc được những câu trên chắc hẳn phải nêu cao tinh thần trách nhiệm, chú ý tự bảo vệ bản thân cũng như người xung quanh.
Dịch Covid-19 đang diễn biến phức tạp, bởi thế tất cả các biện pháp phòng tránh dịch lây lan cần được nhân rộng. Đọc được bài đăng này, nhiều dân mạng đã bày tỏ khen ngợi cho sự sáng tạo và quyết liệt của người dân.
" Chữ đẹp thật lại còn viết to rõ ràng nữa chứ. Bài viết như thế này thì ai mà chẳng chú ý đến. Đúng là trong mùa dịch thế này thì cẩn thận không bao giờ là thừa cả", một dân mạng bình luận.